Nguyễn Tâm

ĂN NĂN







Hai trái tim em anh ngày trở lại
Em mang về kỷ niệm đó dư âm
Tình xưa kia chẳng trách ai lỗi lầm
Tuổi thơ dại nghĩ suy chưa chính chắn

Để hôm nay anh ngồi trong sâu lắng
Sao duyên mình bỏ lỡ mất ngày xanh
Bao năm qua giấc ngủ đâu an lành
Một trời hoa bướm lãng quên vội vã

Cơn đau em mang bởi anh hối hả
Chạy theo dòng đời phù phiếm hư không
Mật ngọt hương thơm cuồng ảo mê lòng
Quên đi dĩ vãng em ngày đơn lạnh

Thôi về bên nhau mưa chiều đã tạnh
Anh hiểu tình mình nhiều lúc dở dang
Nắm chặt tay nhau đến cuối thiên đàng
Bỏ qua những lúc đường trần lầy lội

Là kẻ ngây ngô lắm khi nhiều tội
Xin em một lần xoá vết đau thương
Thân anh trót sinh với kiếp vô thường
Mong đời chia sớt sầu vương tê tái

Giờ kề chung vai cùng em ru mãi
Chuyến cuối đường tàu bến đỗ là đây
Hơi ấm em trao len lỏi nơi này
Còn lời yêu cũ nhủ thầm kết lại
!

12 - 13 - 2011

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 12 tháng 1 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "ĂN NĂN"